My family (Aone)
► Đăng nhập : Nếu bạn là member của forum , hãy đăng nhập
► Đăng ký : Hãy đăng ký để trở thành member của forum
► Do not display again : Dẹp bỏ cái khung này.
===========================================
Khách viếng thăm vẫn có thể đăng nhập bằng tài khoản sau:
Tên đăng nhập:member1
Mật khẩu: membera1quangoai
My family (Aone)
► Đăng nhập : Nếu bạn là member của forum , hãy đăng nhập
► Đăng ký : Hãy đăng ký để trở thành member của forum
► Do not display again : Dẹp bỏ cái khung này.
===========================================
Khách viếng thăm vẫn có thể đăng nhập bằng tài khoản sau:
Tên đăng nhập:member1
Mật khẩu: membera1quangoai
My family (Aone)
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

My family (Aone)

Kết nối thế hệ
 
Trang ChínhTrang Chính  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  

 

 Cô gái Đông Dương dễ thương_21_part2

Go down 
Tác giảThông điệp
dungsatura
♥•.ღ°•Super Còm™•.ღ°•♥
♥•.ღ°•Super Còm™•.ღ°•♥
dungsatura


Tổng số bài gửi : 63
Points : 230
Reputation : 1
Join date : 29/05/2011
Age : 28
Đến từ : ha noi

Cô gái Đông Dương dễ thương_21_part2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Cô gái Đông Dương dễ thương_21_part2   Cô gái Đông Dương dễ thương_21_part2 EmptyTue Aug 30, 2011 8:51 pm

Sáng sớm, Tố Phương tỉnh dậy, và thấy mình cần phải nữ tính hơn một chút, dù gì cũng sắp đến ngày sinh nhật ! Phương buông xõa mái tóc dài ngang vai, kẹp nhẹ nhàng chiếc kẹp Duy tặng vào năm ngoái... Vương vất đâu đó, đôi tay nhẹ nhàng của Duy trên làn tóc... Phương chọn một bộ váy xanh nhẹ trong bốn bộ Duy tặng, thấy kỳ lạ với bản thân mình trong gương. Con bé đó xinh xắn như một cô tiểu thư nhà lành, đôi mắt tròn đen láy nhìn lại Phương , môi mỉm cười e ấp... Tự nhiên lại muốn biết Duy nghĩ gì vào ngày hôm đó khi thấy cô mặc chiếc váy này quá...
Cả lớp hoàn toàn bất ngờ, Tony thì tặc lưỡi, Henry ngắm Phương từ xa. Không nói lời khen ngợi nào vì chợt thấy ngôn từ bình thường sẽ không truyền tải được hết những cảm xúc trong lòng cậu...
Elizabeth nhìn Phương với con mắt tức giân. Có lẽ cô ta đang trào lên sự căm phẫn đến nỗi chết đứng ở cửa nhà vệ sinh. Jalet cười khúc khích :
_ Cẩn thận mất ngôi vị hoa khôi đó !
Ngày hôm sau, Phương chọn chiếc váy trắng mềm mại , trang điểm thêm chút ít cho đôi môi thêm hồng. Cả lớp lại ồn ào vì Phương khác quá... Phương cười, hơi ngượng khi có ai đó coi cô như biểu tượng cô những cô gái Đông Nam Á...
Giờ ăn trưa, Tố Phương uể oải đứng dây. Jalet đã vọt đi đâu mất. Cô cùng Alice xuống phòng ăn. Điều bất ngờ là cả phòng ăn tối om vì đã đóng tất cả rèm lại. Giữa phòng những ngọn nến lung linh sáng rực... Tố Phương mỉm cười. Giọng hát của Henry vang lên :
" Happy birrthday to you!", sau đó mọi người cùng vỗ tay cùng hát. Alice kéo cô lại chiếc bàn. Một luồng sáng chiếu rọi đúng chiếc bàn đặt bánh sinh nhật, Phương nheo mắt nhìn. Jalet, Henry , Tony đang đứng trước mặt cô, nụ cười đọng trên môi.
_ Hãy thổi nến và ước đi Phương !
Phương gật đầu, và ước ao... Ước cho mọi người hạnh phúc, ước được gặp lại Nhật Duy.... Ước cho hai ước mơ kia được thực hiện !
Nến tắt, các rèm cửa được kéo ra, và tiếng vỗ tay hoan hỉ vang lên...
Một người từ ngoài chạy vào , tay ôm mấy món quà, cô bé đó cười với Phương :
_ Quà vừa nãy người đưa thư mang đến... Từ Việt Nam đó... Tớ nghĩ cậu mong lắm nên vội đem đến !
_ Cảm ơn bạn !
Alice giục cô mở quà, trước tiên là quà ở Việt Nam gửi sang... Chiều bạn, Phương chọn món quà có giấy bọc hình mặt trời tươi tắn.... Một mùi thơn quen thuộc tỏa ra khiến tim Phương ngây ngất... Phương thốt lên bằng tiếng Việt :
_ Hoa sữa !
Cả bọn ngơ ngác không hiểu nhưng cũng gật gù vì hương thơm lạ lùng của loài hoa màu trắng tinh khiết... Hoa vẫn tươi, dịu dàng trong lòng tay Phương... Jalet kêu lên :
_ Cho mình xem với....
Đưa cho bạn xem bằng đôi tay trân trọng, Phương mỉm cười. Ai đó giục Phương đọc bưu thiếp. Cô hơi đỏ mặt, nhưng cũng đọc lên :
" Tố Phương thân yêu,
Cả Hà Nội đang thơm lừng hoa sữa. Con đường chúng ta đi ngày trước cũng đã rực rỡ sắc trắng của hoa... Duy muốn gửi cả Hà Nội sang cho Phương , nhưng không thể... Chỉ có cành hoa này mang hương sắc mùa thu Hà Nội... Hãy luôn là chính mình nghe Phương...
I love you.
Nhật Duy "
Jalet ngẩn ngơ :
_ Lãng mạn quá ! Gửi cả Hà Nội đến ư?
Mark cười, Tony nâng cành hoa lên, hít hà :
_ Ở Hà Nội có thứ hoa lạ này à? Mùi thơm quá... Phục anh chàng này thật !
Henry che giấu sự ghen tỵ tận sâu đáy lòng, ngắm nhìn Phương đang trong niềm hạnh phúc. Cô xinh đẹp một cách mềm mại , trầm lắng với đôi má ửng hồng vì ngượng ngập, đôi mắt long lanh sáng như hai vì sao trên bầu trời đêm nhung mượt... Những tính cách tưởng như đối lập trong cô lại hài hòa , đáng yêu đến thế... Chưa từng có một cô gái nào lại mang đến cho cậu cảm giác... đắm say này...
Tố Phương cầm một món quà nữa lên, mở ra và ngạc nhiên. Một chiếc xược tóc nhỏ , thanh mảnh màu đen có đính những hạt đá màu trắng nhỏ li ti... kèm theo một lá thư... Phương không nhận thấy sự quen thuộc trong nét chữ cứng cáp này. Cô liếc nhanh đến cuối thư, tên người đề tặng lạ hoắc " Việt Hùng "...
Phương gấp thư lại, bóc lần lượt những món quà khác, trong khi mọi người ăn uống và ca hát. Henry hát tặng cô một bài và căn phòng náo nức hẳn lên. Cảm giác cô đơn đã gần như biến mất.. Phương không còn thấy xa lạ nữa... Đâu đâu có bạn bè đều là nhà mình cả.

Về đến nhà, Phương lôi thư ra đọc, vừa thấy lạ lùng, vừa thích thú với tình cảm của Việt Hùng....
" Tố Phương thân,
Chắc hẳn Phương sẽ ngạc nhiên khi nhận được thư này... Một người hoàn toàn xa lạ với Phương...
Nhưng đối với mình, Phương đã thân thiết từ lâu... dù chỉ là qua ảnh. Mình còn nhớ lần đầu tiên nhìn thấy Phương, nhớ rõ từng chi tiết... Đó là hôm thầy hiệu trưởng gọi mình lên vì quá lo lắng cho mình, nhưng thầy có một chút việc và chỉ còn một mình mình trong căn phòng giản dị của thầy... Bức ảnh trên bàn thầy làm mình tò mò... Nụ cười của Phương khiến cho bao lo lắng của mình tiêu tan hết. Mãi sau mình mới biết Phương là cháu của thầy... Hãy coi Hùng là bạn được không?
Đừng ngạc nhiên vì tính quá táo bạo của Hùng... Thực ra Hùng... nhát lắm đấy. Khi bị các bạn trong trường bình bầu, và đi đâu cũng bị chú ý mình đã sợ hãi mà chốn biệt trong lớp... Hình ảnh về con gái chỉ còn là những tính xăm xoi và táo bạo... Nhưng nụ cười của Phương thì khác... Nụ cười như phớt lờ mọi thứ, cao ngạo nhưng thẳng thắn... Mong được làm bạn với Phương lắm !
Chúc mừng sinh nhật!
Việt Hùng "
Dưới bức thư còn có địa chỉ mail của Hùng, Phương lẩm bẩm cho dễ nhớ, trên môi điểm một nụ cười... Nhật Duy mà biết chắc không để tên này yên... Táo bạo dễ sợ... Vậy mà kêu nhát... Ừm... càng nghĩ hắn càng giống Duy... Bề ngoài thì mực thước , hiền hòa nhưng bên trong thì nhiệt thành đến mức... táo tợn ! Cũng rất thú vị đó chứ nhỉ?
Trong đầu Phương loé lên một ý tưởng nghịch ngợm... Ai bảo Phương không thể với tay khuấy động ngôi trường đó nữa?
Về Đầu Trang Go down
http://me.zing.vn/dungsatura/profile
 
Cô gái Đông Dương dễ thương_21_part2
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Cô gái Đông Dương dễ thương_9
» Cô gái Đông Dương dễ thương_14_part2
» Cô gái Đông Dương dễ thương_10
» Cô gái Đông Dương dễ thương_15
» Cô gái Đông Dương dễ thương_8

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
My family (Aone) :: ♥ Các mẩu truyện Ngắn!!♥ :: ♥☺...©°*•Các mẩu truyện Ngắn, truyện tranh•*°©...☻♥-
Chuyển đến